giờ phút tiễn đưa anh tôi...
Trong giờ phút đau đớn này, giờ phút tiễn đưa anh tôi- Bác Sĩ Vương Ngọc Phát - tôi xin phép qúy vị được thay mặt gia đ́nh tôi để nói những lời thân thương về anh tôi.
Mấy tháng trước đây, gia đ́nh chúng tôi có bàn Lễ Thượng Thọ của Mẹ chúng tôi, anh Phát cho biết là sẽ đưa gia đ́nh anh từ Pháp sang Hoa Kỳ tham dự lễ vào mùa hè năm nay, cũng là lúc mà cháu Hella - con gái út của Phát Sarra - đă thi Tú tài xong.
Bất hạnh thay, bây giờ anh tôi đă mất. Nỗi đau đớn nghiệt ngă này thật là trớ trêu:
Lá vàng c̣n ở trên cây
Lá xanh rụng trước đắng cay ngâp trời
Trước tin sét đánh ngang tai này, cho đến giây phút này, chúng tôi cũng chưa dám cho Mẹ chúng tôi biết v́ sợ rằng quá xúc động mà Mẹ chúng tôi có thể đứng tim, nhất là Mẹ già vừa mới xuất viện sau lần mổ chân thứ hai .
Theo lời căn dặn của Anh tôi trước khi ĺa đời, ước nguyện của Anh Phát là thi hài được hỏa thiêu, và tro cốt đựơc chia làm hai phần:
Một phần giao cho Bác Sĩ Sarra - vợ của Anh Phát - người vợ hiền lành, đảm đang , dũng cảm, thông minh mà mỗi khi anh tôi nói về Sara là nói với tất cả hănh diện , coi đây là niềm hạnh phúc lớn nhất của đời ḿnh và gần đây , trong những ngày trên giừơng bệnh, anh tôi đă cầm tay Em gái Vương Thị Minh Kính tâm sự " Anh Phát và Chị Sara đă vượt qua rất nhiều trở ngại khó khăn để yêu nhau bằng tất cả trái tim chân thật..."
Phần tro cốt c̣n lại được giao cho anh chị em chúng tôi đem về Hoa Kỳ mai táng bên cạnh Ba chúng tôi, thi sĩ Thanh Phượng Vương Duy Quỳnh , ngừơi Cha mà anh Phát luôn luôn thờ kính và yêu mến.
Nơi đây, có những anh chị em, con cháu đến thăm viếng yêu thương Anh tôi như anh tôi đă yêu thương chúng tôi.
Tôi c̣n nhớ, ngày Sàig̣n mất, anh tôi đă nhờ Ṭa Lănh Sự Pháp tại Đà Nẵng đem đến giao cho Mẹ tôi một bức điện tín với nội dung vô cùng lo lắng cho cả nhà, muốn biết ai c̣n , ai mất trong chiến tranh.
Nỗi xa nhớ gia đ́nh, muốn về thăm quê hương, lúc bấy giờ chỉ có trong mơ ước mà thôi:
Tôi ước mơ thành cánh chim trời
Bay về nơi đó thăm quê hương tôi
Rồi với tất cả cố gắng, anh tôi đă giúp đở cho anh chị em thóat khỏi Việt Nam.
Thời cuộc đưa đẩy, anh tôi đă định cư tại Pháp, và gặp Chị Sarra. Hai cháu Asma và Hella là kết trái của mối t́nh Phát-Sarra đúng như người ta thường nói " Paris là thánh phố của yêu thương ".
Paris là thành phố mà anh tôi đă thương yêu như thương yêu chính cuộc đời ḿnh. Nơi đây có rất nhiều bạn hữu, đồng hương , các vị Thầy trong nghề thuốc, có nhiều học tṛ trường Y , có nhiều ngừoi làm việc với anh tôi...mà mỗi khi kể chuyện anh tôi thường nhắc đến với tất cả qúi mến trang trọng. Nhiều lắm, tôi xin lỗi qúi vị là tôi không nhớ hết được.
Anh tôi đă nhắc đến Bác sĩ Nguyễn Huy Can, vị Thầy khả kính, đă d́u đắt anh vào nghành Cơ Thể Bệnh Lư Học từ ngày anh c̣n làm Giảng Nghiệm Viên Đại Học Y Khoa Sàig̣n cho đến khi định cư tại Pháp , chọn Paris là quê hương thứ hai .
Với tinh thần tôn sư trọng đạo, anh tôi luôn luôn nói rằng, không có sự dạy dỗ của các Thầy trong Nghề Y, đặc biệt là Giáo Sư Bác Sĩ Nguyễn Huy Can , anh tôi không thể có nhiều đóng góp, nhiều công tŕnh nghiên cứu thành tựu trong ngành Cơ Thể Bệnh Lư Học
Noi theo tấm gương của các vị Thầy trong nghề thuốc, anh tôi đă bảo trợ rất nhiều luận án cho các Bác Sĩ Tốt Nghiệp như là sự đền đáp của người học tṛ " uống nước biết nhớ nguồn "
Anh tôi cũng đă nhắc đến Bà Patricia người mà Anh tôi đă quen biết gần 30 năm trời , từ ngày chân ước chân ráo đến Paris và cho đến ngày nay, luôn luôn có những chân t́nh giúp đở.
Thưa qúi vị,
Như qúy vị đă biết, anh tôi có ứoc nguyện chia đôi tro cốt của thi thể ḿnh là v́ anh tôi muốn làm trọn Chữ Hiếu , chữ T́nh:
|
Anh đến rồi đi, giă biệt đời Tựa cơn gió thỏang, áng mây trôi Đời người cương tỏa ṿng Sanh Diệt, Nào ai thóat khỏi kiếp Luân Hồi Huynh Đệ, tương thân, anh qúi mến Chữ T́nh, chữ Hiếu vẹn đôi nơi. Tây Phương Tịnh Độ anh về đó Để lắm người thương cảnh lệ rơi. ( thơ Vương Ngọc Huệ ) |
|
Chị Sarra, vợ của Anh Phát, hơn ai hết, đă hiểu rơ ước nguyện của Chồng ḿnh là không ng̣ai mục đích " chữ T́nh , chữ Hiếu vẹn đôi nơi" nên đă quyết định để anh Phát được an nghỉ bên Cha già với nguyên vẹn h́nh hài.
Quyết định này không những là hy sinh mà c̣n thể hiện t́nh yêu tuyệt vời của Chị Sarra đối với anh Phát đúng như anh tôi thường nói " Phát và Sarra yêu nhau bằng trái tim chân thật" và quyết định này c̣n thể hiện thêm nữa Chữ Hiếu của con dâu Sarra đối với Cha chồng.
Chị Sarra đă nói " h́nh ảnh Phát" , "tiếng nói của Phát", " bóng dáng của Phát"...vẫn c̣n trong căn nhà Phát Sarra sinh sống và " Phát măi măi trong trái tim Sarra ".
Quyết định của Sarra " để anh Phát được an nghỉ bên Cha già với nguyên vẹn h́nh hài" được thông báo về DC, nơi đây gia đ́nh anh chị em chúng tôi ở Mỹ đă lo xếp đặt mọi thủ tục và nghi lễ cho việc mai táng vào ngày thứ bảy 24 tháng 5 sắp đến . C̣n các cháu Hải, Angeline, Liêm, Lee, Titi, Bibi...lo việc xây dựng một Website để tưởng niệm Bác Phát.
Kính thưa qúy vị,
Một tháng trước đây khi bắt đầu nhuốm bịnh, anh tôi đă gởi cho anh chị em trong nhà tấm ảnh x̣e bàn tay ra rất lớn với nụ cười vững tin.
Nh́n bàn tay trong ảnh, tôi đă nhớ lại:
Em trai Vưong Ngọc Thành, có lần bị té xe Honda bể đầu, đưa vào Bệnh Viện Đô Thành Sàigon, th́ bàn tay anh Phát đă khâu vết thưong lại cho Thành.
Cũng chính bàn tay này đă nhào nắn tim, làm hô hấp nhân tạo cho Em gái út Vương Thị Minh Kính, té bất tỉnh nhân sự trên bậc thềm trước cửa nhà ở đường Đồng Khánh Đà Nẵng.
Nghe tin anh Phát nhuốm bịnh nặng, cô em gái út đă vội vă mua vé máy bay đi ngay trong ngày, vội vàng đến nỗi không kịp về nhà lấy quần áo và khi đến Paris đă phải mượn quần áo của cháu Hella mặc. Kịp thăm anh tôi trong lúc c̣n tỉnh, Kính đă cầm tay anh ḿnh, nhắc lại kỷ niệm năm xưa, anh Phát đă mĩm cười. Khi nhắc đến từng tên anh chị em trong nhà , mắt anh Phát đă ứa lệ.
Chính bàn tay này, thưở c̣n là sinh viên Y Khoa Saigon, đă viết nhiều sưu khảo, tham luận gởi cho báo Thẳng Tiến, Chính Luận, và Đặc San Sinh Viên Y Khoa Saig̣n...
Dĩ nhiên, bàn tay này cũng đă góp phần trong việc xoa dịu niềm đau nỗi khổ của bệnh nhân.
Nhắc đến anh tôi, ngừơi em dâu là Duật, đă nói anh Phát là thể hiện của nụ cười thân ái, lạc quan , giúp người và các con các cháu có thể nói chuyện với Bác Phát hàng giờ mà không chán.
Nhớ đến hôm nghe tin anh Phát bị bịnh, em trai Vương Ngọc Huệ gọi điện thọai nói với anh Phát, anh cần lá phổi, em tặng anh. Nghe được, anh tôi đă không cầm được xúc cảm về ḷng yêu thương của em trai mà ngày xưa đă theo chân anh ḿnh đi chụp h́nh trong các vụ " phẩu nghiệm tử thi" ...
Cùng ngày, em trai út Vương Ngọc Ấn, đă nói với anh ḿnh : Em có cùng lọai máu với anh Phát, em tặng anh Phát một lá phổi của Em nhưng Anh Phát lo dùm em chi phí về dịch vụ này cho bệnh viện v́ em không có khả năng . Ấn kể lại là qua điện thọai , Ấn đă nghe được tiếng cừơi vang dội như là anh tôi đă vui thú trước lời nói thơ ngây của thằng em út ngày nào.
Phần tôi, tôi có nhiều kỷ niệm thuở bé với anh tôi, Bác sĩ Vương Ngọc Phát.
Tại bậc tiểu học, tôi và anh Phát học Trường Thánh Giu Se Đà Nẵng.
Hết lớp nhất, anh tôi chuyển sang học College Francaise De Tourane, cùng trường với Anh Ziệp, anh Lâm.
Tôi là em trai kế của anh Phát, thua anh tôi 2 tuổi. Gia đ́nh chúng tôi có truyền thống là anh lớn kèm học cho em nhỏ. Các anh chị em tôi hằng đêm thường đem chuyện học hành ra để đố nhau.
Có một lần anh tôi đă đố tôi câu " je suis le chief de 24 soldats, si sans moi PARIS sera PRIS " là ǵ ?
Tôi bí , không t́m ra được câu trả lời, măi một tuần lễ sau anh Phát đă cắt nghĩa, " Le Chief " chính là mẫu tự A đứng đầu của 24 chữ cái trong Alphabet . Chữ PARIS, nếu bỏ đi chữ A sẽ trở thành PRIS.
Cũng nhờ những đố vui hằng đêm này do anh Phát điều khiển , em trai Vương Ngọc Long được đă thuộc rất nhiều vocabulaire đến nỗi bạn bè trong lớp tặng cho cái danh hiệu " tự điển sống" và " chuyên viên về qui, que, quoi ,donc, ou...."
Với tôi, có lẽ cái khó quên khi nói chuyện với anh tôi, anh tôi thường hay dùng chữ aumoins. Anh tôi đă nói , em thi Bac 1 và Bac 2 nếu không Bien th́ aumoins cũng đậu Assez Bien chứ không thể Passable được. Chính cái chữ aumoins này đă thúc đẩy tôi cố gắng và tự tin.
Kính thưa qúy vị,
Một em gái của anh Phát là Vương Thị Minh Nghĩa đă phát tâm lạy xin Tam Bảo được riêng tặng 10 năm sanh mạng của ḿnh với ứơc nguyện anh rụôt Vương Ngọc Phát được sống thêm .
Nhưng anh tôi đă qua đời tại Paris trong bàn tay níu kéo của em gái Vương Thị Minh Nguyệt sáng ngày 14 tháng 5 lúc Minh Nguyệt đang túc trực tại Bệnh Viện Clinique De La Defense .
Trong giờ phút tiễn đưa này, có chị Sarra, vợ anh Phát, có đầy đủ các con Tâm, Lan, Asma, Hella, có các anh chị em gia đ́nh họ Vương , có gia đ́nh Hussa, có các bạn bè, các đồng nghiệp, các vị Thầy Thuốc, các học tṛ Y ...đến thăm và tiễn đưa , điều này chắc chắn làm cho Anh tôi, Bác Sĩ Vương Ngọc Phát, được an ủi rất nhiều.
Cũng trong giở phút này, từ nửa ṿng trái đất xa xa quá, gia đ́nh em gái Vương Thị Minh Chính cùng với các anh chị em con chú con bác Vương Ngọc Thọ, Vương Thị Lộc...làm lễ cầu siêu cho anh Phát sớm được Tây Phương Tịnh Độ.
Đành rằnh sinh kư tử quy, sống gởi thác về, nhưng chúng tôi vẫn không thể cầm được nước mắt.
Tôi xin phép qúi vị được đọc bài " Tiễn Anh " trong giây phút đưa tiễn anh Phát tôi:
|
Cố gắng b́nh tâm lệ vẫn trào Anh ḱa , chẳng nói một lời sao Người đi thanh thản hồn siêu thóat Kẻ ở sầu vương luống nghẹn ngào Ào ảnh công thành như bọt biễn Phù du kiếp sống tựa chiêm bao Sinh ly tử biệt đời như thế Biết thế, mà sao lệ cứ trào ( thơ Hải Đà Vương Ngọc Long ) |
Lời cuối thật là nghẹn ngào
Chân thành cám ơn qúi vị
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT.
Bào Đệ Vương Ngọc Hà